Edit: Mai Thái phi.
Beta: Huệ Hoàng Hậu
Tịch Lan Vi bị ép hỏi thình lình thì kinh hãi đến hít thở không thông. Đôi mắt sáng mở to nhìn hắn, cố ý muốn tránh đi rồi lại giống như bị Định Thân Chú làm cho không thể né tránh. Nhất thời tất cả đều ngưng lại, đau đớn trên vai làm cho nàng theo bản năng tránh đi, thấy thần sắc hắn trầm xuống, hắn lại nhìn nàng một lát, buông lỏng tay.
Tịch Lan Vi từ từ duỗi đầu vai, vẫn còn vì việc hươu con mà chột dạ, không dám nâng mắt nhìn thần sắc của hắn, lui một bước nhỏ về phía sau, đoan đoan chính chính mà quỳ xuống.
"Tạ tội?" Ngữ điệu của Hoắc Kỳ rõ ràng mang ý khinh thường, ngừng lại một chút, hắn còn nói thêm, "Nếu như nàng luyến tiếc hai con hươu này như thế, vậy cùng nhau lưu lại hành cung thì như thế nào?"
Tịch Lan Vi run lên.
Hoắc Kỳ đến gần một bước, vạt áo màu vàng đã ở trước mắt nàng. Hắn không nói một lời mà lạnh lùng nhìn nàng, có thể nhìn ra nàng có ý tứ trốn về phía sau, chỉ là liều mạng kiềm chế không làm mà thôi.
Thật không biết rốt cuộc nàng đang sợ cái gì.
Hai người hoàn toàn lặng im, có cơn gió nhẹ cuối hè đầu thu đứt quãng thổi vào, làm cho màn lụa trước giường khẽ lay động. Gió đi qua, màn lụa một lần nữa ngừng lại, hai người cũng vẫn còn an tĩnh.
Tịch Lan Vi quy quy củ củ mà quỳ rạp trên đất, không nhìn thấy biểu tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3133987/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.