Tùng tùng tùng…
Cả lớp đều đang uể oải, nghe thấy tiếng trống của bác bảo vệ cũng phải bật dậy, ai nấy đều tỉnh cả ngủ. Nghe giọng của cô Hồng Nga tựa lời mẹ ru ngọt ngào như dòng sữa mát róc rách chảy ra.
- Tiểu Lan đi thôi không nằm ra bàn nữa.
- Huyền Du à! Cậu để cho mình nằm thêm một tí nữa đi mà
- Một tí của cậu là bao lâu. Nhanh dậy thôi, đi làm việc lớn nào
-….
- Cậu không muốn gần Tuấn Khang của cậu hơn nữa hử??
- Mặc kệ tên đó. Để tớ ngủ thêm tí nữa đi
Không thể lay chuyển Linh Lan được, mọi khi nghe thấy tên cr của mình dù đang làm gì cũng phải để ý tới. Sao giờ lạ hoắc vậy.
- Tí đến giờ thể dục của thầy Sơn, cậu không muốn chạy 5 vòng chứ.
- Hừm… đây ,giờ mình đi đây.
Cả hai cùng lôi kéo nhau vào phòng thay đồ, mở cửa ra thì nhìn thấy trong phòng còn một người
- Sao hai đứa cậu đến muộn thế??
Hương Kỳ- một trong số bạn thân của Linh Lan. Đa số đều là con nhà có tiếng ở trong ngôi trường này, nên ai cũng phải kính nể vài phần.
- Tại Linh Lan nằm ườn ra lôi mãi mới tới đây được !! Mệt chết đi được.
Lúc này Linh Lan thấy hai người có vẻ thất thường liền lên tiếng:
- Hai cậu định làm gì mờ ám đúng không ??
Huyền Du và Hương Kỳ cùng nói:
- Chả phải hôm trước chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856861/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.