Buổi tối, Tùng Dụ Chu mở cửa bước vào phòng bệnh, Tạ Tùy nghe được động tĩnh liền mở mắt ra.
“Không nghĩ sẽ đánh thức cậu.”
Tùng Dụ Chu điều chỉnh lại đèn tường: “Ngủ tiếp một lát đi.”
Tạ Tùy khó khăn chống đỡ thân mình ngồi dậy, trầm giọng hỏi: “Mấy người các cậu, thi như thế nào?”
“Cũng tàm tạm, đủ điểm chính quy.” Tùng Dụ Chu cười cười, vỗ bờ vai Tạ Tùy: “Cậu thật giỏi, thiếu một môn cũng có thể đạt điểm cao như vậy. Bình thường tiếng Anh của cậu được bao nhiêu nhỉ? 129 đi. Nếu cậu đến trường thi tiếng Anh, không phải tất cả trường đại học trọng điểm trêи toàn quốc đều tùy cậu lựa chọn hay sao?”
Tạ Tùy rũ mắt, không nói gì.
Cậu đã quyết định, không cần phải suy đi nghĩ lại, thế giới tàn khốc này không có cái gọi là nếu như. . .
“Đã đến ngày điền nguyện vọng rồi đó, chúng ta thử bàn bạc một chút, xem xem nên chọn trường đại học nào.”
“Tôi không điền.”
Tùng Dụ Chu kinh ngạc nhìn cậu: “Cái gì?”
“Lúc trước tôi đã nói qua, trừ S Đại, tôi sẽ không vào trường đại học nào khác.”
“Tạ Tùy, cậu đừng có cố chấp như vậy. . .”
Tạ Tùy nâng mắt, vẻ mặt kiên định trước sau như một, cậu đã quyết định, từ trước đến nay không thay đổi.
Tùng Dụ Chu đổi một cách nói khác: “Không vào đại học, cậu tính làm cái gì?”
“Trước kia có một đội xe mời tôi đến, tôi muốn thử sức ở con đường này, kiếm chút tiền.”
Cậu suy sụp cười lạnh một tiếng: “Hiện tại lão tử đã là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-trong-long-anh/765182/chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.