Cổ họng khô đắng làm Hướng San khát nước đến tỉnh lại, cô với tay lấy điện thoại ra coi, vậy mà đã là 10 giờ trưa...
Ủa?
Hôm nay không ai gọi cô đi học cả?
Hướng San bần thần vào nhóm check tin nhắn:
@Uyên An: Ủa? Nay San San lại không đi học à?
@Lạc Bình: Hôm nay bà cô chủ nhiệm không biết lên cơn gì nữa, đanh đá như Diệt Tuyệt Sư Thái, mày nghỉ học hôm nay xem như là thoát tiết học luôn á.
...
Đến khi Hướng San xuống nhà, dì Diệp vui vẻ đưa cho cô một rổ dâu tươi:
- Hôm qua con sốt cao quá trời, nên sáng nay Cảnh Quân xin phép nghỉ học luôn đó!
Hướng San sờ sờ trán, ngơ ngác hỏi lại:
- Hôm qua con sốt ấy ạ?
- Ừ, hôm qua nửa đêm Cảnh Quân gọi bác sĩ tới khám cho con đó, may mà không có sao. Con đó, mấy ngày này phải bảo toàn kĩ thân thể vào, đừng để bị lạnh.
Hướng San cười cười gật đầu, thấy dì đang tỉa cây thì tò mò hỏi:
- Dì tỉa cây làm gì thế?
- À, tỉa cây đón năm mới đó. Năm mới San San có định về nhà đón tết không? Hay là ở đây đón Tết với Cảnh Quân và dì luôn nè? Chúng ta đón giao thừa rồi ăn tất niên luôn cho vui!
Hướng San nghe vậy thì hơi ngẩn người, mới đó mà đã sắp Tết Nguyên Đán nữa rồi...
- Dạ, con cũng đang suy nghĩ ạ...
Hướng San nhìn dì Diệp vừa ngân nga câu hò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nung-an-die/2839434/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.