🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cạch"

-Phù..phù.....

Bảo Yết không biết đã qua bao lâu, phải mất rất nhiều thời gian nhưng cô đã mở khoá được hai cái còng tay. Tuy nhiên trên cổ chân vẫn còn hai cái nữa. Mà thứ duy nhất giúp cô mở khoá là chiếc móc nhỏ của đèn ngủ đã gãy mất rồi. Cả phòng chỉ có mỗi các đèn ngủ ấy cô có thể với tới. Nhưng dù sao hai tay cũng đã được tự do vậy nên vẫn còn thứ gì đó ở trong căn phòng để cô có thể tiếp tục.

Nhìn quanh phòng, trong đầu đang cố thẻ tính toán khoảng cách mình có thể với tới các đồ vật. Hộc.....hộc.....Mặc dù nói vậy nhưng khó nghĩ thật đấy! Ngồi một chỗ thôi Bảo Yết đã cảm nhận được sực lực của mình đang bị rút kiệt từng chút một. Buồn ngủ quá! Cố lấy lại tỉnh táo bằng cách lắc đầu, lúc nào rồi còn có thể nghĩ đến chuyện ngủ. Cuối cùng Bảo Yết thứ mình cần, một chai rượu vang đặt ở thư bàn trong phòng. Tuy hơi xa nhưng cố vươn người vẫn có thể tới được. Trên nắp chai rượu chính là một chính là móc sắt nhỏ được uốn quanh đó. Lấy được là có thể phá khoá tiếp rồi. Cô thề ra được khỏi đây cô nhất định sẽ cho tên khốn Hoắc Vệ Minh đó biết tay. Ba cô đã về nhà an toàn là được rồi, nhưng thứ còn lại cô quá mệt mỏi để quan tâm.

Nghĩ là làm Bảo Yế cố vươn người ra khỏi giường, cả người căng cứng chạm tới chai rượu vang. Chỉ một chút nữa...một chút nữa....Đúng lúc khi tưởng chừng sắp chạm tới được rồi thì cánh cửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519189/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!
Chương 117: Ảo mộng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.