Sang phòng Bảo Yết, đập vào mắt Ngân lúc này chính là rất nhiều người gục ngã nằm xõng xoài khắp nơi. May mắn Ma Thiên vì đề phòng nên đã cho người đem vứt tất cả nhưng vật dụng có thể đem làm vũ khí hoặc gây sát thương. Vậy nên lần này Bảo Yết lần này lại trở nên mất kiểm soát chỉ có thể dùng nắm đấm hoặc đá. Sát thương giảm hơn so với lần trước, ít nhất thì những người bị tấn công chỉ bị thương nằm hấp hối chứ không có người chết.(mỗ tui: =_=) Cũng chính vì điều này mà cô mất sức nhanh hơn.
Vừa thấy Ngân xuất hiện Bảo Yết liền lao lên. Đôi mắt màu xanh dương linh động trước kia của cô trở nên vô hồn. Tuy nhiên trên môi lại khắc sâu nụ cười man rợ không hề tắt, kể cả khi bị Ngân đánh trúng. Cứ như đây là một người khác vậy. Phát hiện ra điều này, Ngân vừa cố tránh né đòn tấn công của Bảo Yết vừa hỏi:
-Ngươi là ai?
Bảo Yết vẫn chỉ cười man rợ mà không hề nói gì. Nhìn biểu tình như vậy Ngân biết mình sẽ không nhận được câu trả lời. Quan trọng là hoàn thành nhiệm vụ thiếu chủ giao, còn lại mấy thứ khác cô không quan tâm nữa. Vì Ma Thiên đã dặn không được làm tổn hại cô nên Ngân cũng chỉ có thể đấu tay đôi. Ngân có một chút chật vật bởi Bảo Yết toàn nhằm tấn công vào những chỗ hiểm. Tuy nhiên một người chỉ còn phần sức thì không thể được như một người vãn còn toàn sức được.
Động tác của cô vẫn nhanh và bạo nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519153/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.