Sau khi ba ngươi Lam Bình, Hải Bình cùng Phi Mã rời đi, Ma Thiên cùng Bảo Yết vẫn đang ngồi lại phòng khách. Từ nãy đến giờ trong lòng Bảo Yết cứ xao động không thôi. Trong đầu luôn vô thức nhớ về mấy người đó. Ma Thiên nói bọn họ là những kẻ dối trá mục đích để đem cô đi rồi làm hại cô. Vì là hắn nói nên cô lập tức tin tưởng và cho đó là những kẻ xấu. Nhưng nhìn biểu hiện của họ không giống giả vờ chút nào. Là bọn họ nói thật hay che giấu quá tốt??
Bảo Yết mải chìm đắm trong suy nghĩ của mình đến nỗi cô quên mất rằng cô vẫn đang ngồi trong lòng một người và hắn luôn chăm chú nhìn cô. Ma Thiên thấy cô thất thần, tay đặt ở bên hông bỗng vô thức siết chặt lại:
-A! Anh làm gì vậy? Mau thả em ra. Đau quá!
Bảo Yết bị hắn đột ngột ôm chặt liền lập tức la lên. Lực đạo ở cánh tay Ma Thiên vẫn không hề giảm bớt. Tuy vậy giọng nói thốt ra của hắn vẫn tràn đầy ôn nhu
-Yết nhi! Em thất thần như vậy là có chuyện gì!?
Bảo Yết lúc này mới nhận ra là mình vẫn đang ngồi trong lòng Ma Thiên. Mải suy nghĩ mà bơ hắn, bảo sao hắn lại tức giận.
-Em xin lỗi chỉ là.......
Nhìn biểu cảm bối rối của cô ma Thiên liền biết cô có chuyện muốn hỏi hắn. Có chút thở dài bất lực hắn lên tiếng
-Em có chuyện gì muốn nói với anh đúng không?
-Nhưng mà....
Bảo Yết có chút lưỡng lự, nếu bây giờ cô hỏi hắn liệu hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519152/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.