Bảo Yết về liền bị cảm, vậy nên Nam Cung phu nhân bắt cô ở phải ở nhà dưỡng bệnh. Ba ngày sau thì cô khôi phục lại sức khỏe và đi làm như bình thường. Ba mẹ lo cho cái thể lực yếu ớt này nên khuyên Bảo Yết ở nhà thêm vài hôm nữa nhưng cô nhất định muốn đi làm. Cái việc kia cô coi như chưa từng xảy ra, cô còn cuộc sống, còn dự định của mình phía trước; sẽ không vì một chuyện cỏn con này mà phải bận tâm.
Bảo Yết đi làm, một tuần sau thì Nhật Nữ trở về nên cô phải ra sân bay đón
Sân bay quốc tế thành phố H
“Xin quý khách chú ý! Chuyến bay đến thành phố H đã hạ cánh an toàn xuống sân bay. Xin quý khách hãy đi ra theo cổng hàng không số 3”
Từ cổng, một người đàn ông bước ra. Trên người chỉ mặc đơn giản áo sơ mi cùng quần âu nhưng nhờ dáng người mà trở nên quyến rũ vô cùng. Khuôn mặt góc cạnh cùng chiếc kính râm tạo nên vẻ lạnh lùng bí ẩn thu hút không ánh nhìn của mọi người xung quanh. Nhật Nữ vừa mới đi công tác về, thần sắc có chút mệt mỏi nhưng đều đó không hề làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp chết người của hắn. Đó là những gì Bảo Yết thầm cảm thán khi vừa nhìn thấy Nhật Nữ
Nhưng mà nói gì thì nói sự chú ý của mọi người đối với hắn vẫn không bằng cô. Khóe miệng co rút, gân xanh nổi trên trán. Bảo Yết hận không thể móc mắt đám người đang nhìn cô như sói đói kia. Thân thể này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-xin-loi-day-khong-ranh/1519107/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.