Một câu của Đỗ Kinh Mặc, không khí trong phòng bệnh vừa mới còn tính là hài hoà, nháy mắt nóng lên.
Triệu Thanh Đại không quen dựa gần vào cô như vậy, theo hơi thở của cô đột nhiên bao phủ, hô hấp của nàng đều theo đó thả nhẹ.
"Tỷ tỷ."
Lúc đại não nàng trống rỗng, liền theo bản năng gọi Đỗ Kinh Mặc như vậy.
Đỗ Kinh Mặc không để ý, cô nhăn mày lại đã có thể nhìn ra được mất kiên nhẫn.
Phát hiện cảm xúc của Đỗ Kinh Mặc nhanh chóng đã trở thành kỹ năng đặc thù của Triệu Thanh Đại, nàng trong nháy mắt hoàn hồn: "Thực xin lỗi, tỷ tỷ đừng giận em, em không nên lén đi theo chị."
Đỗ Kinh Mặc nhăn mày càng nhiều: "Em thật sự theo dõi tôi."
Cô cũng không thể nói mình là thất vọng hay là như thế nào.
Khi cô miễn cưỡng chuyển biến ấn tượng với nàng, Triệu Thanh Đại lần nào cũng có thể làm một ít chuyện làm cô khó có thể chịu đựng.
Cô đứng dậy kéo dãn khoảng cách giữa hai người: "Nghỉ ngơi thật tốt đi, tôi sẽ mời hộ lý tốt cho em."
Tay vào giờ phút này bị giữ chặt.
Một chân Triệu Thanh Đại bị bó bột treo lên cao, nàng dùng sức lôi kéo như vậy, xương sườn rạn nứt sinh đau.
Lần này nàng không cần giả vờ cũng thành một bộ dạng vô cùng đáng thương, mồ hôi nháy mắt đầy trán, giọng đều phát run: "Thực xin lỗi, em biết sai rồi. Đừng giận em được không?"
"Em chỉ là...... có chút sợ hãi."
Nàng vì cứu mình mạng chỉ còn một nửa, Đỗ Kinh Mặc cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nu-phu-tra-xanh-bi-bat-cong-luoc-nu-chu/956026/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.