Kể từ sau khi được hai bên gia đình chấp nhận, Phó Lãng đường hoàng chiếm một căn phòng trong Đông sương phòng của tứ hợp viện nhà Tiêu Duyệt Vân, đãi ngộ tăng nhanh quả thật khiến hắn không thể tin nổi.
Dường như Tiêu Duyệt Vân đã trút bỏ được gánh nặng, càng ngày càng thoải mái chấp nhận những hành động thân mật như lúc đầu của Phó Lãng, mặc dù vẫn ngây ngô, vẫn dễ đỏ mặt như cũ, thế nhưng thế là đủ làm Phó Lãng kích động không thôi rồi.
Một lần sau khi thân mật xong, Phó Lãng vừa nảy mầm tình yêu quyết định phải tìm cơ hội để tiến thêm một bước nữa.
Tối hôm đó, mười một giờ, vốn dĩ nên là giờ mà mọi người trong tứ hợp viện đã ngủ.
Phó Lãng đứng dậy, xuyên qua phòng chính của Đông sương phòng, đến trước cửa phòng của Tiêu Duyệt Vân. Cũng không mở đèn, gương mặt nghiêm túc nương theo ánh trăng soi qua khung cửa sổ nhìn chằm chằm cánh cửa, bình tĩnh đứng đó, cứ như đang nghiêm túc nghiên cứu hoa văn của cánh cửa.
Người đàn ông cao lớn với sắc da màu đồng mặc áo ba lỗ quần ngắn màu xám đậm – đó là đồ ngủ của hắn. Nếu như bây giờ có người nào đi ngang đây, nói không chừng sẽ cho rằng hắn sắp làm chuyện xấu gì đấy.
Đêm về khuya, một cơn gió thổi tan đi cái thời tiết nóng bức và bí bách, vầng trắng treo cao trên bầu trời đen, trong hoàn cảnh tĩnh lặng ấy, vài tiếng dế kêu vang lúc trầm lúc bổng, cứ như đang thúc giục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhi-xuyen-toi-thoi-hien-dai/3459611/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.