Tiêu Duyệt Vân vừa thấy khuôn mặt đen như Bao Công của anh mình là đã thấy không hay, vội vàng đỏ mặt lắc đầu nói: "Em và anh ấy không có gì hết!" Ít nhất thì đến bây giờ vẫn chưa... Còn hôn đồ này kia thì... Aaaaa, vẫn đừng nên đổ thêm dầu vào lửa thì hơn.
Lúc này Tiêu Nhạc Dương bên cạnh chợt lên tiếng báo cáo: "Lúc trước em thấy anh hai với anh Lãng nắm tay, còn ôm nữa ạ!"
Nghe thế, Tiêu Nhạc Hải cau mày "chậc" một tiếng, suy nghĩ một lúc, vẫn là vỗ nhẹ bả vai Tiêu Duyệt Vân cách lớp quần áo, nghiêm túc hỏi: "Chỗ này vẫn còn như trước chứ?"
Mặt Tiêu Duyệt Vân đỏ như sung huyết, vội gật đầu. Y biết ý của anh cả là gì, vết bớt gắn liền với thân phận lam nhi trên vai, nếu làm chuyện đó rồi, màu sắc sẽ chuyển từ màu đỏ sẫm sang đỏ tươi.
Tiêu Nhạc Hải thở phào nhẹ nhõm, thấy dáng vẻ ngượng ngùng của em trai thì quyết định hôm nay tạm tha cho ẻm, ít nhất thì Phó Lãng còn chưa kịp hoàn toàn "bắt nạt" em ấy, còn mấy cái mà nắm tay ôm ấp gì đấy thì... tạm thời hắn không muốn biết, vì chỉ nghĩ đến viễn cảnh đó thôi đã tức muốn xì khói rồi.
Tuy nhiên, Phó Lãng cũng xem như là người Tiêu Nhạc Hải dõi theo đến lúc trưởng thành, coi như hiểu tường tận về nhân phẩm và gia cảnh của hắn, nếu như không phải vì tán thưởng cậu ta, thì Tiêu Nhạc Hải cũng sẽ không nhận cậu ta làm học trò đâu. Nhưng mà á,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhi-xuyen-toi-thoi-hien-dai/1858424/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.