*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Tiểu Vô Lại
Mây kiếp dần dần tụ lại trên đỉnh đầu hai người.
Đám đông vây xem ở đằng xa nín thở, trong mắt không che giấu được vẻ khiếp sợ, đại đa số bọn họ đều đến xem đệ nhất mỹ nhân trong lời đồn, nhưng chưa từng nghĩ có thể thực sự chứng kiến cảnh hai người đồng thời phi thăng.
Vân Vụ nắm chặt tay Vân Dục, giọng nói căng thẳng hơi run rẩy: “Sư huynh, ngươi nghĩ hai người tiểu sư thúc có thể phi thăng thành công không?”
Sau một lúc vẫn chưa nghe thấy câu trả lời, Vân Vụ không khỏi cảm thấy hơi kỳ lạ, quay đầu nhìn Vân Dục thấy y đang kinh ngạc nhìn lên một đỉnh núi phía xa, Vân Vụ thuận theo nhìn sang chỉ thấy một người hai tay chắp sau lưng, lẻ loi đứng trên đỉnh núi, nhìn từ xa giống như một pho tượng.
Vân Vụ nhìn phương hướng tầm mắt của người nọ, thấy ông ta nhìn thẳng về phía trận của Thẩm Trì, lại đưa tay kéo Vân Dục: “Sư huynh, người kia là ai vậy?”
Vân Dục hoàn hồn: “Ông ấy là trưởng lão tông ta, đạo hiệu Nguyên Dự, luận theo vai vế chúng ta phải gọi ông ấy một tiếng sư thúc tổ, chẳng qua ông ấy đã quy ẩn hơn trăm năm, chẳng biết tại sao hôm nay lại xuất hiện ở đây.”
“Ánh mắt ông ta nhìn tiểu sư thúc thật kỳ lạ, không biết có phải do sự xuất hiện của tiểu sư thúc?” Vân Vụ lại nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456566/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.