🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

23.



Thoại bản nói Đường Phiếm là đại hiệp mặt lạnh, chỉ có Mẫn Chậm mới có thể làm hắn cười.



Bị hắn yên lặng nhìn chăm chú, ta còn tưởng một giây sau mình sẽ bị hắn giết chết.



Nhưng hắn chỉ cúi đầu xuống cọ gương mặt dính mỡ vào mặt ta một cái.



Ta nghi ngờ hắn muốn nhân cơ hội này chùi mỡ vào người ta.



Nhìn hắn lạnh lùng nhưng hơi thở lại cực nóng, mang theo mùi máu tươi nhàn nhạt.



Lần trước hắn cách ta gần như vậy là khi hắn bị thương nặng sắp chết.



"Vân Hòa", hắn cúi đầu, môi mỏng lướt qua tai ta, "Ngươi còn nhớ ta."



Ta cúi gằm mặt nói với hắn: "Đường đại hiệp, bất kỳ ai cho người khác nhiều máu như vậy cũng sẽ nhớ rõ đối phương thôi."



Huống chi hắn còn là đại hiệp vang danh thiên hạ, võ công đệ nhất.



Đường Phiếm lại im lặng, hắn ôm ta hạ xuống đất rồi buông ta ra.



Gió đêm thổi qua, mấy chiếc lá rơi lả tả, ánh trăng rọi xuống chiếu vào hắn và ta.



Hắn không lên tiếng, chỉ xòe tay cho ta xem ——



Một con thỏ bện bằng cỏ.



Ta sửng sốt, sờ lên gáy mình cười ngại ngùng: "Lúc ấy ta chỉ tiện tay bện thôi, thế mà đại hiệp vẫn còn giữ sao?" Ta cứ tưởng hắn đã vứt đi từ lâu rồi chứ.



"Bị yêu nữ kia lấy đi." Đường Phiếm nói, "Tưởng mất nên lo lắng hồi lâu."



Đây cũng chẳng phải vật gì đáng giá, có mất cũng đâu quan trọng nhỉ?



Sớm biết Đường Phiếm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-qua-duong-ta-bi-cong-hai-nham-trung/3605760/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.