Nàng dường như tìm được một cơ hội để vượt qua ta, giọng nói lại trở nên ngọt ngào hơn: "Tiêu ca ca có lẽ không biết, giờ mẫu thân là người quản lý chi tiêu trong phủ, nếu đưa lễ vật sang viện phía Đông e rằng cũng không giúp ích được bao nhiêu. Nhưng ta thấy Tiêu ca ca thật thân thiện, một lát nữa ta sẽ nói với mẫu thân, rằng mùa đông năm nay chắc chắn sẽ tiếp tục hợp tác với Tiêu gia."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người xung quanh liền thay đổi, Dung Nhi bên cạnh ta còn nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.
Ta thì thấy không sao, Lưu Uyển Tình rõ ràng đã để ý đến Tiêu nhị lang, một câu "Tiêu ca ca" hai câu "Tiêu ca ca", không kiềm chế được mà muốn quyến rũ thẳng thừng trước mặt hắn. Chỉ là nàng ta có còn nhớ không, hiện tại nàng ta vẫn đang nhờ cậy vào một vị "Tiêu ca ca" khác.
Nàng giờ đây táo bạo và ngông cuồng như vậy, chẳng qua là vì chưa từng bị phu nhân Tiêu gia trách phạt.
Nụ cười trên môi Tiêu Túng vẫn không thay đổi, nhưng đôi mắt đen như ngọc của hắn lạnh đi vài phần, lời nói cũng trở nên có chút hờ hững: "Ồ? Vậy sao. Thế thì Tiêu mỗ ngày khác nhất định sẽ phái người đến bái kiến lão phu nhân trong phủ."
Khi Tiêu Túng cùng ta đi vào tiền sảnh, Lưu Uyển Tình vẫn tiếp tục đi theo.
Ta nhắc nhở nàng vài câu, bảo nàng rời đi trước.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-khong-nen-qua-hieu-chuyen/3623575/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.