"Thế nào, đầu tư thất bại quá nên ngại không dám nói à?" Tống Cảnh Sâm nhìn Nam Bùi, trào phúng.
Nam Bùi gật đầu, "Thất bại lắm, bất kể là câu lạc bộ esport hay công ty giải trí, đều thất bại toàn tập."
Tống Cảnh Sâm biết lời Nam Bùi nói là thật, dựa vào đầu óc cậu ta, nhất định sẽ phá nát hai hạng mục kia.
Hắn không có hứng đồng thời cứu vớt cả hai hạng mục, suy nghĩ giây lát, nói với Nam Bùi, "Nếu đã như vậy, tôi sẽ đầu tư vào câu lạc bộ esport giúp cậu, đỡ cho cậu lỗ chổng vó lên."
Nam Bùi, "......"
Đối diện với sự chấp nhất của Tống Cảnh Sâm, Nam Bùi đột nhiên cảm thấy, người với người có đôi lúc không cách nào câu thông được.
Dù cậu có từ chối thế nào, Tống Cảnh Sâm dường như vẫn nhận định, cậu cần sự giúp đỡ của hắn.
Tống Cảnh Sâm nhìn Nam Bùi, chờ cậu bày ra vẻ mặt mừng rỡ.
Nam Bùi lại cười không nổi, chỉ có thể giả vờ do dự, nói với Tống Cảnh Sâm, "Anh Cảnh Sâm, em rất vui khi anh đồng ý giúp em. Nhưng trừ câu lạc bộ esport của em, anh không còn hạng mục nào muốn đầu tư nữa à? Trước mắt công ty đang trên đà phát triển, kiếm tiền vẫn là quan trọng nhất......"
"Việc này cậu không cần phải lo." Tống Cảnh Sâm khẽ nhướn mày, tự tin nói, "Cái chuyện kiếm tiền ấy mà, tôi thành thạo hơn cậu nhiều, không cần cậu phải nhắc nhở. Tôi chỉ muốn đầu tư vào câu lạc bộ esport, trả lại ân tình của cậu thôi."
Nam Bùi biết một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/459487/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.