Đoạn Hành ném ánh mắt nghi hoặc về phía Nam Bùi.
Nam Bùi nhìn cái áo da báo trong tay cậu ta, cảm giác thời gian trôi qua dài tựa thế kỷ.
Đoạn Hành mở miệng hỏi, "Cái này......là của ai?"
Bởi vì hiệu quả thị giác của cái áo này quá mạnh, có thể nghe ra giọng Đoạn Hành đầy vẻ mơ hồ.
Cậu ta khó lòng tin nổi trong túi của Nam Bùi lại xuất hiện một thứ như vậy.
"Cái này......"
Nam Bùi nuốt nước miếng, kìm nén xúc động muốn nhảy khỏi xe, vắt óc suy nghĩ xem nên trả lời thế nào.
Sau đó, linh quang chợt lóe, cậu nói, "Là tặng cho em đó."
Đoạn Hành, "......?"
Nam Bùi nói tiếp, "Không phải sắp thi đấu rồi à, anh muốn tặng em cái áo này xem như lời cổ vũ!"
Đoạn Hành liếc cái áo trong tay một cái, lại nhíu mày nhìn về phía Nam Bùi, giọng điệu không tốt cho lắm, "Anh nghiêm túc đấy à?"
Nếu đây đúng thật là quà Nam Bùi tặng cậu ta, thì không khỏi không có tâm cho lắm.
Thậm chí khiến người ta phải đặt ra nghi ngờ đây là quà tặng để trêu chọc.
Từ lúc nào Nam Bùi lại qua loa với mình như vậy chứ?
Chính vào lúc Đoạn Hành đang khó chịu trong lòng, Nam Bùi lại nói, "Em quên rồi à, vị tướng em thích chơi nhất trong 'Crown of Thorns' là Báo săn, họa tiết trên chiếc áo này chính là da báo săn đó."
Bởi vì biết rõ cốt truyện, nên Nam Bùi có thể nói là hiểu rõ Đoạn Hành như lòng bàn tay.
Đoạn Hành thoáng ngây người.
Cậu ta nhìn Nam Bùi đầy vẻ ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/459486/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.