Nam Bùi nghĩ suốt một đường xem nên làm thế nào để lừa gạt Tống Cảnh Sâm cho qua chuyện, lúc về tới biệt thự nhà họ Hoắc, trong đầu cậu vừa hay lóe lên một ý, dứt khoát cắt phần đầu bức ảnh của Tống Cảnh Sâm đi.
Vừa đổi hình nền chưa bao lâu, Tống Cảnh Sâm đã gửi tin nhắn tới, “Cậu có ý gì?”
Chỉ nhìn câu nói này thôi, Nam Bùi cũng có thể tượng tượng ra được khuôn mặt đè nén lửa giận của hắn.
Cậu nghĩ nghĩ, trả lời đối phương, “Anh Cảnh Sâm, ảnh của anh đẹp quá, em không muốn cho người khác thấy khuôn mặt đẹp đến hoàn mĩ của anh.”
Nói xong, cậu cài đặt lại hình nền trò chuyện với Tống Cảnh Sâm, rồi chụp màn hình gửi cho hắn, “Em đã cài làm hình nền điện thoại rồi, như vậy thì ngày nào cũng được nhìn thấy anh. ”
Nếu như là người khác, có lẽ sẽ nghi ngờ tính chân thực trong câu nói của Nam Bùi. Nhưng Nam Bùi biết, Tống Cảnh Sâm sẽ không như thế.
Quả nhiên, không lâu sau, Tống Cảnh Sâm đã nhắn lại, “Uhm. Thôi, cậu đổi lại hình nền đi.” Xem chừng hắn không quá vừa lòng với bức ảnh mất đầu kia.
Nam Bùi giả vờ luyến tiếc nói nói mấy câu, sau đó đổi thành hình nền sẵn có của hệ thống, trong hình là một đầm nước, trên mặt nước lác đác hoa sen, dưới những cánh hoa sen là ba con cá đang bơi lội.
Nam Bùi không nhìn kỹ bức hình, mà bỏ đấy đi tắm.
Tắm rửa xong, cậu xem thời gian, bỏ điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/3495802/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.