Chương Điềm Vưu đần thối cả mặt. 
Dù sao cũng là bí mật nhỏ giữa tình nhân với nhau, y không hiểu cũng là chuyện thường thôi. 
Hạ Nhan Minh lập tức đặt vé máy bay đến N thị, cũng may anh đặt kịp, một tiếng sau có một chuyến bay về N thị, bây giờ lái xe đến sân bay vừa kịp, Chương Điềm Vưu thấy thế lập tức nói: “Anh đi với anh đi với, vạn nhất hai chú có chuyện gì anh đây còn giúp đỡ khuyên nhủ được, đến lúc đó chú cũng có người trung gian, không phải anh bốc phét đâu nhưng trong phương diện tình yêu hôn nhân này, anh giàu kinh nghiệm hơn chú nhiều lắm!” 
Hạ Nhan Minh suy nghĩ một chút, mặc dù bất mãn với mấy từ bay ra khỏi miệng của Chương Điềm Vưu vẫn yên lặng đặt 2 tấm vé máy bay. 
Sau đó hai người lái xe đến sân bay. 
Trên đường Chương Điềm Vưu hỏi anh ý nghĩa của tin nhắn đó vô số lần thế nhưng Hạ Nhan Minh đều từ chối nói cho y biết. 
Đó là bí mật nhỏ thuộc về anh và Diệp Thiều An. 
Hạ Nhan Minh tâm tình tốt thầm nghĩ. 
Thật ra đó chỉ là một câu chuyện cực kỳ đơn giản, Diệp Thiều An từng nhận một bộ phim, trong đó hắn đóng một nhân vật phụ thôi, phim này quay ở ngoại ô thành phố N, lúc đó hắn còn phỉ nhổ lời kịch xấu hổ với anh. 
Sau đó vừa nhìn thấy câu thoại này, Diệp Thiều An cười rung cả giường, cũng nói: “Đây rốt cuộc là loại kịch bản rắm thúi gì, làm ẩu quá, là chữ “cô” trong “Đến khi hoa núi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-mot-vi-van-nhan-me-hop-le/586611/quyen-2-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.