- Há miệng ra nào. - Huyền Trân cầm bát cháo, đút cho tôi ăn từng muỗng.
- Tao tự ăn được mà, có phải trẻ lên 3 đâu mà chăm tao kĩ thế. - Tôi lên cơn cáu bẳn. Đã hơn 2 tháng tôi bị nhốt trong phòng bệnh vip này. Chẳng là bọn nó lại sợ có chuyện gì xảy ra với đứa nhỏ nên quyết định không cho tôi đi đâu hết cho đến khi sinh con an toàn.
- Tất nhiên phải chăm mày thật cẩn thận rồi. Cả tuần này anh Duy phải giải quyết một số chuyện trong công ty nên không tới thăm mày được, lỡ có gì xảy ra với mày thì không phải tao bị ổng làm thịt à. - Huyền Trân nghiêm túc nói, có chút khoa trương cầm cái muỗng quơ quơ.
- Nhưng thật kì lạ. Bị động thai hai lần mà đứa bé vẫn kiên cường bám trụ, không bị sao hết. Trong khi có người nâng như trứng hứng như hoa thì hở chút lại xảy thai. Đúng là giống nhà mày trâu bò thiệt. - Hồng Ánh từ ngoài cửa bước vào, cảm thán nói. Chuyện này đúng là làm tôi suy nghĩ, nhiều lúc tôi còn tưởng mình mang phải quái thai cơ. Nhưng rồi tôi chuyển sự chú ý vào một thứ khác, đang nằm trong túi nilon Hồng Ánh đang cầm.
- Oa! Xoài kìa. Đm, sao mày hiểu ý tao quá vậy, tao đang thèm chua nè. - Xoài xanh mắm ruốc, nói thôi là thấy nước miếng muốn chảy ròng ròng rồi.
- Thì tao nghe con Trân nói nên bảo mấy anh trong bang mua giùm. Nói thiệt chớ bên đây không biết mua chỗ nào mới ngon, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-me-khi-16/146508/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.