- Không, ý anh là về Minh Hoàng cơ. - Anh Duy ra vẻ thăm dò. Có lẽ đã lâu rồi tôi mới nghe anh nhắc đến anh Hoàng.
- Thì xa rồi thì tình cũng phai thôi. - Tôi trả lời một cách bình thản.
- Em chắc chứ? Em nghĩ rằng em làm những gì, suy nghĩ như thế nào có thể qua mắt anh sao. Mỗi đêm trước khi đi ngủ em đều lấy hình của hắn ra xem. Sau đó thì lại âm thầm khóc. Đôi khi em sẽ trò chuyện với đứa nhỏ, nói về bố của nó, người không biết sự tồn tại của nó trên thế gian này. Em có thể cảm thấy khó hiểu khi anh nói điều này nhưng anh nghĩ em hiện tại có lẽ đang lạc trong một khu rừng, nơi em phân vân nên tìm cách thoát ra khỏi nó hay sẽ ở lại một nơi giúp em cảm thấy an toàn.
- Nếu như thế thì đã sao. Em hiện tại là như thế, nhưng quan trọng sao. Em đã chuẩn bị làm mẹ rồi, có lạc hay ở lại không quan trọng, chỉ cần có con với em là đủ.
- Em không nghĩ nên tìm cho nó một người bố sao?
- Em nghĩ rằng, em có thể vừa làm cha vừa làm mẹ, mọi chuyện em đều có thể kiểm soát, anh không cần lo đâu. Khi nào không cam được thì thôi. Thôi em cảm thấy mệt rồi, em về phòng trước.
Tôi là như thế. Luôn né tránh những việc không thể tìm được cách giải quyết. Ngoài trời mưa vẫn rơi, dòng người vẫn tấp nập, tâm trạng tôi vẫn rối rắm. Một bà mẹ đơn thân, thật sự trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-me-khi-16/146507/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.