Khói sương trên nồi lẩu chầm chậm tan ra, hai kẻ đã no say ngồi hai đầu bàn mỉm cười với nhau.- Hahaha, chú ơi chú lén tô son à? – Trong họng vẫn đang cay xè, HướngThiển Ngôn cũng không quên trêu chọc Khương Trì, nói rồi cũng đưa đôitay mát lạnh lên xoa xoa môi cho bớt nóng.
Từ khi vào giới giải trí đã không ăn món cay nữa, lần này Khương Trì có lẽ quá sức rồi, uống hết cốc nước này đến cốc nước khác, mà mặt với cổ anh vẫn cứ đỏ bừng bừng.
Thấy anh bị cay quá không chịu được, Hướng Thiển Ngôn cười chán chê rồi mớiđứng dậy đi vào bếp lấy ra hai cốc thủy tinh đựng sữa chua:
- Này anh uống đi cho đỡ cay.
Lúc ở trong siêu thị thấy cô nhặt một bình lớn sữa chua còn tưởng cô thíchuống, bây giờ Khương Trì mới hiểu ra ý đồ thực sự của cô:
- Cảm ơn.
- Không cần cảm ơn, dù sao cũng là tiền của anh mà. – Cô nói rồi nhanhnhảu ngậm lấy một ngụm sữa lớn, để yên cho nó chậm rãi chảy xuôi xuốnghọng.
Bắt chước Hướng Thiển Ngôn, Khương Trì cũng ngậm một ngụm, sữa chua tựa như một tầng sương lạnh xoa dịu vị cay nồng hừng hực, có tác dụng hơn nhiều so với nước lọc.
- Học hành bên này thế nào? – Khương Trì mãi mới có thể mở miệng nói chuyện, giọng nói vẫn còn khàn khàn.
Làm fan cuồng bao lâu nay, đây là lần đầu Hướng Thiển Ngôn nghe được giọnganh như vậy, chỉ thấy lòng mình hò reo phải mau tỉnh lại thôi. Vừa thudọn bát đĩa trên bàn, cô vừa nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-me-con-anh-nhe/537073/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.