Đã là ngày thứ tư ở Hàn Quốc, Hướng Thiển Ngôn cảm thấy thời gian học tập ở đây cũng không nhiều. Mỗi sáng chỉ lên lớp nghe hai giờ, buổi chiều nếu có hạng mục cần tham quan thì đi cùng với cả đoàn, không thì một mìnhcô đi dạo loanh quanh.Bạn cùng phòng với cô tên là Lãnh Bội, người cũng như tên lạnh lùng xacách, ngoài buổi tối ở trong phòng với buổi sáng cùng đi học ra thì haingười cũng chẳng nhìn mặt nhau. Hướng Thiển Ngôn không hẳn là người ởmột mình đã cảm thấy cô đơn, một mình cô cầm dv(1) vừa đi đường vừa chụp ảnh cũng thật là thoải mái.
Có người từng nói với cô, người chụp nên những bức ảnh có hồn cũng nhưngười biên kịch viết được thành văn. Từ đó về sau, mỗi khi đi xa cầmtheo một chiếc dv ra ngoài quay chụp đã thành thói quen của cô.
Dùng tiếng Anh cùng với tiếng Hàn bập bõm để hỏi đường, Hướng Thiển Ngônquanh quanh co co mãi mới đến được công viên Namsan(2). Thời đại họcnghiện phim Hàn, cô đã từng nằm cuộn trong lòng người kia mà nói sau này cũng muốn đến nơi đây, cùng anh bước qua từng bậc thang của Namsan. Giờ đây cô đang cầm dv đừng trước những bậc thang dài dằng dặc, chỉ đànhcười cười tự giễu, bao năm như vậy bao nhiêu con đường chỉ có một mìnhmình đi, sao còn phải chờ mong ai đó đi cùng mình mấy bậc cầu thang nàynữa?
Thu lại vào trong dv toàn là những cặp tình nhân trẻ tuổi quấn nhau nhưsam. Hướng Thiển Ngôn nhìn những cặp đùi trần mơn mởn rồi nhìn lại mìnhthì mặc quần jeans lót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-me-con-anh-nhe/537072/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.