Giọng điêu Lục Nghiêu không nhanh không chậm: "Tôi cũng muốn xem bản lĩnh Lương Hạo Đông có bao nhiêu. Biết đâu về sau gặp lại hắn cũng phải đáp lại. Cũng nên biết mình biết ta. Đây đúng là một cơ hội tốt, sao phải từ bỏ chứ?"
Trương Lỗi ngu ngơ, không thể nghĩ ra lý do như vây.
Phía bên kia, Lương Hạo Đông đã kiểm tra xong, cho đáp án.
"Là Cổ Độc!"
Lông mày Trương Lỗi nhướng lên, nhìn về phía Lục Nghiêu: "Đúng không? "
Sắc mặt Lục Nghiêu trầm trọng: "Đúng!"
Ngô Vĩ Bình khẩn thiết hỏi: "Nghe nói thứ này chẳng những là tổn thương thân thể của Hạo tử, mà còn nguy hiểm đến tính mạng, làm cho hồn phách sau khi chết đi sẽ không vào luân hổi được? "
Lương Hạo Đông dừng một lát: "Là bạn học Trương và bạn học Lục nói sao? "
Bị vạch trần ra, sắc mặt Ngô Vĩ Bình ngượng ngùng, "Cái kia. . . Là. . . Lục. . . Lục Thiên Sư nói."
Lương Hạo Đông liếc nhìn Lục Nghiêu: "Tôi chưa từng nghe nói Cổ Độc sẽ ảnh hưởng tới hồn phách. Bạn học Lục, nếu như cậu học nghệ không tinh, tôi cũng có thể hiểu được. Nhưng nếu như cậu là. . ."
Gã khẽ nhíu mày:"Tôi hiểu bác sĩ sẽ khuếch đại bệnh tình của người bệnh, khiến cho người thân trong nhà càng căng thẳng lo lắng, vì để chữa cho tốt bệnh, bỏ nhiều tiền hơn cũng không tiếc. Huyền Môn cũng có người như vậy, nhưng cậu cũng nên rõ ràng, làm ra loại này không thể nào đâu? "
Lục Nghiêu bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lao-dai-tai-the-gioi-huyen-hoc/2121323/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.