Du Tử Mặc trong lúc đang ôm Lam Anh trong lòng say sưa hôn cậu đến quên trời quên đất, Lam Anh bị hôn đến không còn dưỡng khí tránh khỏi ánh mắt mờ mịt nhìn Du Tử Mặc. Nhìn ánh mắt tràn đầy hơi nước lại cộng thêm mùi hương thanh trà nhàn nhạt trên chóp mũi Du Tử Mặc liền cúi xuống đem áo Lam Anh thoát ra cúi đầu hôn xuống hai điểm hồng hồng trước ngực cậu đến khi người bên dưới đột nhiên kêu đau một tiếng Du Tử Mặc liền giật mình xuống khỏi người Lam Anh. Cảm giác thoải mái mất đi Lam Anh có chút nóng nực kéo áo Du Tử Mặc muốn kéo anh lại gần.
“Khó chịu, giúp tôi...”
Nhìn sắc xuân trước mặt yết hầu Du Tử Mặc khẽ chuyển động, trong tâm trí có chút rối loạn không thôi. Anh đứng dậy xuống khỏi giường mở ngăn kéo cầm ra hai liều thuốc, lại trở lại bên người hôn xuống môi Lam Anh bàn tay cẩn thận tiêm thuốc ức chế cho cậu. Sau khi tiêm thuốc ức chế Lam Anh ánh mắt dần dần mờ đi cưới cùng rơi vào ngủ say. Ngồi ở bên giường nhìn Lam Anh nằm trên giường hơi thở đều đều, anh cẩn thận đưa tay chỉnh lại chăn cho cậu khẽ thở ra một hơi, may mắn là vừa rồi anh còn giữ được tỉnh táo nếu không thật sự không biết khi Lam Anh tỉnh lại sẽ đối mặt với cậu như thế nào. Ở dưới nhà giúp việc vừa dọn bữa tối xong đang băn khoăn không biết có nên gọi thiếu gia xuống hay không thì đột nhiên thấy người từ bên trên đi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-khai-vu-mac/2717663/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.