Du Tử Mặc lái xe rời khỏi bệnh viện trên đường trở về cả quá trình Lam Anh đều ngồi ở bên ghế phó lái chỉ trầm mặc không lên tiếng cũng không nói một chuyện gì chỉ lẳng lặng tựa vào ghế nhìn ra ngoài cửa sổ, bất kể là Du Tử Mặc hỏi hay nói gì cầu đều không để tâm mà coi như không nghe thấy.Cảnh vật ngoài cửa xe cứ lần lượt nhanh chóng lướt nhanh qua khung cửa sổ nhưng tâm trạng của Lam Anh vẫn không thể tốt thêm được bao nhiêu, hai mươi năm qua cậu sống dưới thân phận là một beta vậy mà chỉ trong một chốc từ một beta giờ đây lại trở thành một omega làm sao có thể chấp nhận được chứ. Thấy cậu như vậy Du Tử Mặc đành phải im lặng lái xe, đến trước cửa nhà của Lam Anh Du Tử Mặc liền đỗ xe lại ở vị trí đỗ xe gần nhà của cậu.
"Tiểu Anh đến nhà em rồi!" Du Tử Mặc dừng xe lại nhìn sang Lam Anh nói.
Lam Anh đang trầm mặc nhìn ra ngoài cửa xe đột nhiên nghe tiếng Du Tử Mặc nói liền quay sang nhìn anh lại nhìn phía trước, đây đúng là con đường phía trước nhà của cậu, cậu tháo đai an toàn hướng Du Tử Mặc nói:"Cảm ơn anh, làm phiền anh nhiều rồi!" Nói xong liền mở cửa xuống xe.
Thấy cậu xuống Du Tử Mặc cũng vội vàng xuống theo:"Tiểu Anh.....Em có nhớ Tiểu Hắc lúc trước.......?"
"Tiểu Hắc?" Lam Anh có chút khó hiểu:"Ý anh là sao?"
Du Tử Mặc đang định nói thì đột nhiên dừng lại, anh nói ra chắc gì Lam Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-khai-vu-mac/2717661/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.