“Phịch…”
Một tiếng vang trầm thấp, Kỷ Xuyên cả người trần trụi từ trên giường mà té xuống.
Trời còn chưa sáng, trong căn phòng mờ tối, sắc mặt cậu trắng bệch, đôi môi mím lại chặt chẽ, nằm trên sàn nhà nữa ngày không dám động đậy, hô hấp cũng ngừng lại rồi, chỉ lo phát ra một chút âm thanh sẽ làm người trên giường kia thức dậy, cậu sẽ chết mất.
“Tại sao lại như vậy…”
Kỷ Xuyên eo mỏi chân run, thân dưới chỗ nào đó khó có thể nói ra, bộ vị bị sử dụng quá độ có cảm giác thật khó hình dung. Trong đầu trống rỗng, cậu ngây ngốc nhìn chằm chằm sàn nhà, khó khăn điều động đại não sắp không hoạt động, nỗ lực tìm ra tất cả sự việc phát sinh từ tối hôm qua, vì cục diện trước mắt mà tìm ra một giải thích hợp lý.
Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Vừa bắt đầu giống như là trùng hợp, bạn cậu tổ chức sinh nhật, tại một câu lạc bộ xa hoa cậu bị đám bạn kia lôi kéo rót không ít rượu uống đến choáng váng đầu óc, cậu đi ra ngoài cho thoáng khí thì ngoài ý muốn gặp được Hạ Hoài Chương ngoài hành lang.
Hạ Hoài Chương không cho phép cậu uống rượu, đặc biệt là không thể uống ở bên ngoài, nhưng cậu vẫn không coi việc này là to tát, huống hồ lúc này đã uống đến mơ hồ, cậu không có ý định muốn trốn, ngẩn ra, chủ động đi tới ngoan ngoãn kêu một tiếng “Ba ba”.
Hạ Hoài Chương mặc đồ tây chân mang giày da, bên người có mấy người vận trang phục tương tự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hu/18837/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.