Vài ngày sau khi Dương Từ đang học với Tạ Nghiễn Thanh, đôi khi anh còn bị ông Tạ kéo đi huấn luyện chút, hơn nữa anh mới mười lăm mười sáu tuổi đúng tuổi cơ thể còn có thể cao lớn, lượng vận động lớn sức ăn cũng lớn theo cũng sẽ sớm đói.
Hôm nay anh bị ông Tạ nhìn chằm chằm theo bắt chạy hai vòng, sau đó khi đang đứng tấn ở ngoài chuồng bò, bụng Dương Từ không yên phận mà kêu lên. Thấy vậy ông Tạ không khỏi mỉm cười và nhờ Tạ Nghiễn Thanh nhóm lửa nướng hai củ khoai lang cho Dương Từ.
Dương Từ cảm thấy xấu hổ khi luôn ăn đồ ăn của họ, cho nên ngày hôm sau anh đã mang từ không gian ra hơn mười quả trứng ta, nói đây là lượng ăn mà anh đã ăn khi học ở đây. Tạ Nghiễn Thanh cũng biết rằng ở đây họ không ăn nhiều, Dương Từ lại đang ở tuổi ăn tuổi lớn, thấy vậy cũng không suy nghĩ nhiều liền nhận lấy. Dù sao cậu cũng không định động vào đồ của Dương Từ, để đây cũng tiện cho Dương Từ đói bụng mà ăn.
Vậy mà trong bảy tám ngày tiếp theo, Dương Từ mỗi khi đến đều mang theo đồ ăn. Lần đầu là trứng ta, lần thứ hai là bánh khoai lang tím, lần thứ ba là nửa bịch đường đỏ, lần thứ tư là hai cân mì mảnh... hầu như lần nào cũng không đi tay không đến.
Lúc đầu Tạ Nghiễn Thanh không dám nhận, nhưng vì Dương Từ thực sự ăn rất giỏi, thỉnh thoảng anh còn sẽ ăn đồ ăn của họ nữa. Vì vậy ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoc-ba-trong-van-nien-dai/2576445/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.