Quan gõ chữ: Dờ đại nhân
Bên ngoài thảo nguyên bát ngát chính là đỉnh núi cao chót vót lấp sau những tầng mây sương. Ngựa được buộc vào thân cây, nó thở phì phò rồi chồm hai chân trước lên. Thế núi ở đây không dễ đi, ngựa không vào được, thế nhưng con mồi để săn lại có rất nhiều.
Có Nhiếp chính vương ở đây đương nhiên là không cần sai cấm quân đi bảo vệ bệ hạ nữa. Tần Kiến Tự lấy một bộ cung tên nhẹ hơn rồi đưa cho Hạ Tử Dụ, còn hắn thì đi sâu vào trong núi.
Hạ Tử Dụ vừa đi theo vừa tiện tay đáp mũi tên lên bộ cung. Y nheo một mắt lại, nhắm thẳng vào người đang rảo bước đi đằng trước.
Thực ra tới bây giờ thì y đã hiểu được, Tần Kiến Tự muốn quyền lực hơn là ngôi vị hoàng đế. Cứ có cảm giác như kịch giả nhưng tình lại là thật.
Chậc.
Y nheo mắt ngắm bắn, lớn tiếng gọi với theo Tần Kiến Tự, "Hoàng thúc, thử cược xem mũi tên này của trẫm có trúng đích hay không?"
Tần Kiến Tự quay đầu lại nheo mắt nhìn, "Bắn đi."
"Vút!" Cánh tay không đủ sức nên ngắm không chuẩn, mũi tên treo lủng lẳng trên cành cây, chỉ cần đụng một ngón tay là rơi xuống. Tần Kiến Tự thấy y thật sự bắn thì cũng không giận, chỉ dùng hai ngón tay để lấy mũi tên xuống sau đó ném ngược lại thật mạnh.
Ngay lập tức, một con chim đa đa vỗ cánh phành phạch rơi xuống từ trên đầu Hạ Tử Dụ.
"Bệ hạ cần luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535330/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.