Quan gõ chữ: Dờ đại nhân
Ánh mắt của Hạ Tử Dụ hơi dao động, y chậm rãi nói ra một cái tên.
"Vệ Quốc Hầu, Lâm Sùng."
Y thở dài một hơi, nghe nói năm xưa Tần Kiến An giương cung bắn tên bách phát bách trúng, hai anh em Tần gia khi ấy đã cùng nhau tập võ. Tuy đã nhiều năm trôi qua nhưng chắc chắn Tần Kiến Tự vẫn chưa quên chiêu thức và thân thủ của em trai mình.
Người duy nhất có liên quan đến Tần Kiến An mà không quá đột ngột, cũng chỉ còn Lâm lão hầu gia năm xưa đã dạy Tần Kiến An bắn cung.
"Mấy năm trước Lâm lão hầu gia chết trận sa trường, ông ấy đã dạy bệ hạ lúc nào?"
"......Dạy trong mơ." Hạ Tử Dụ chột dạ nhìn Tần Kiến Tự, sờ lên vành tai mình, "Ừm... Trẫm thường xuyên nằm mơ thấy Lâm lão hầu gia không yên tâm để Dung Nhi ở trong cung một mình, cho nên dạy chút võ thuật để phòng thân."
Tần Kiến Tự im lặng nhìn y.
"Hoàng thúc không tin?"
"Trong hoàng cung có rất nhiều cô hồn dã quỷ, nếu bệ hạ gặp phải một hai con ma thì cũng không có gì lạ lùng." Tần Kiến Tự ngừng lại một lát, nếu người khác giải thích như vậy thì thực sự quá khó tin, nhưng nếu là Hạ Tử Dụ... mọi chuyện đều có vẻ hợp lý.
Chỉ là khi hắn nhìn thân thủ ấy của Hạ Tử Dụ thì còn ngỡ chính là Kiến An. Thằng nhóc con năm xưa còn lẽo đẽo chạy theo phía sau hắn, đã chết thay hắn ở chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535327/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.