Trời lại nhá nhem tối, trong màn giường, Tần Kiến Tự gối lên đùi Hạ Tử Dụ. Người ta nói Nhiếp chính vương có dung mạo vô cùng điển trai, sau khi hắn tắm xong và xõa tóc ra thì bớt đi vẻ lạnh lùng, tăng thêm một chút cảm giác lười nhác nhu hòa.
Hạ Tử Dụ vuốt mái tóc dài của hắn, ngón tay y cẩn thận lần theo những vết sẹo đã đóng vảy trên người Tần Kiến Tự. Vuốt ve một lát, y cúi đầu xuống để hôn chúng.
Tần Kiến Tự hiếm khi vui vẻ như thế này, "Không đau đâu, bệ hạ không cần phải xót lòng như thế."
"Chiến sự phía Tây đã ổn định chưa?"
"Rồi, thần dẫn quân đánh úp bất ngờ, toàn thắng trở về."
Hạ Tử Dụ thở dài, suy cho cùng thì tình hình chiến sự vẫn rất nguy hiểm, "Trẫm có một chuyện muốn nói cho ngài biết."
"Hm?"
"Cảnh Đoan là nam." Y ngẫm nghĩ một lát, kể hết mọi chuyện ngày hôm qua cho hắn nghe, "Cảnh Đoan chỉ là hoàng hậu trên danh nghĩa mà thôi. Đợi đến khi mọi chuyện lắng xuống, hắn lại quay về Bắc Tần để tranh giành ngai vàng."
"...Hoàng hậu." Tần Kiến Tự siết chặt bàn tay, nhíu mày tỏ ra không vui. Nay biết rằng Cảnh Đoan không phải là nữ, hắn càng thấy thù địch hơn.
"Đã bảo chỉ là hoàng hậu trên danh nghĩa thôi mà."
"Hắn là hoàng hậu của bệ hạ." Tần Kiến Tự nheo mắt lại, điều này không thể thay đổi được.
Thấy ánh mắt của người nào đó nổi lên sát khí, Hạ Tử Dụ bất đắc dĩ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535280/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.