"Cháy rồi! Cháy rồi!"
"Mau gọi người tới cứu hỏa!"
Hoàng cung lập tức nhốn nháo cả lên.
Khi Hạ Tử Dụ nghe thấy tiếng động và ngẩng đầu lên, mái tóc dài xõa xuống vai lưng, khuôn mặt tái nhợt lấy lại một chút khí huyết. Y khẽ mỉm cười.
Xích sắt vẫn trói chặt tứ chi Hạ Tử Dụ, nhưng nó sẽ không còn trói buộc được y thêm nữa.
Tên Cảnh Đoan kia thế mà lại thật sự đáng tin, trận đau đớn hôm qua coi như không uổng công.
Y muốn biết những rối loạn trên triều đình mà Cảnh Đoan nói là gì, muốn biết rốt cuộc Tần Kiến Tự đang giấu giếm điều gì.
Quả thật y không phải là người dễ tin tưởng người khác, việc gì cũng phải tự mình tìm tòi thì mới cảm thấy yên lòng.
Chiều nay Tần Kiến Tự đã ra khỏi kinh thành để đến quân doanh, chỉ để lại vài ám vệ canh giữ tẩm cung. Không biết ngọn lửa nổi lên từ đâu, nó dần lan đến tận tẩm cung nơi bệ hạ ở.
Tỳ nữ và hoạn quan đều chạy tán loạn.
"Cấm Vệ Quân đâu!" Ám vệ vội vã xông ra khỏi tẩm điện nhưng không thấy bóng dáng Cấm Vệ Quân đâu. Ngọn lửa ngày càng bùng lên dữ dội, khói bốc cuồn cuộn.
Không còn cách nào khác, ám vệ đành phải mở cửa tẩm điện ra, Hạ Tử Dụ đang bình thản ngồi ở cạnh giường sau bình phong, y không hề cảm thấy bất ngờ. Đám ám vệ đi vào rồi nhìn y, sau đó lập tức vung đao chặt đứt bốn sợi xích sắt trói buộc tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535252/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.