Chương 068: Dị thời 34
Đêm hè lạnh lẽo bất thường, nhiệt độ hạ thấp khiến cửa sổ kính trong veo đọng lại một lớp sương mỏng. Ánh sáng vàng nhạt từ trong phòng hắt lên hòa quyện cùng màn sương, tạo nên một cảm giác ấm áp lười biếng đặc trưng của mùa đông.
Những món ăn đầy màu sắc và hương vị được lần lượt bưng ra, đặt lên bàn tiệc đông vui. Người giúp việc mỉm cười, nhẹ nhàng đặt đĩa xuống rồi lặng lẽ rời khỏi phòng ăn. Họ nhìn nhau, trong ánh mắt ẩn hiện sự kinh ngạc khó tả.
“Sao không khí hôm nay tốt thế, chẳng thấy cãi vã gì cả. Trông ông chủ còn vui như tết ấy! Đúng là lần đầu tiên thấy đám tổ tông này đến đông đủ như vậy, tôi cứ tưởng là sắp có chuyện lớn gì xảy ra cơ!”
Người nghe câu này chỉ tay ra ngoài cửa sổ, ý nói thời tiết: “Bên ngoài thành ra như vậy, bảo là tận… tận thế rồi, thế mà còn chưa phải chuyện lớn à?”
“Có chết cóng ai đâu, coi như đón đông sớm thôi mà!” Một người khác cười đáp: “Nếu đúng là tận thế thật, thì cũng chẳng đến lượt chúng ta lo. Chúng ta lo được gì chứ? Cứ để mấy ông lớn đi mà cuống lên trước!”
“Cũng đúng. Nói mới nhớ, chiều nay con gái tôi còn gọi điện cho tôi, bảo chẳng muốn đi làm nữa, muốn bay về ở với tôi vài hôm.”
“Thế thì tốt quá còn gì, phải cảm ơn tận thế đó chứ! Đám tổ tông này chắc cũng vì thế mà chợt nghĩ đến ông chủ.”
“Ô, chuyện đó thì chưa chắc đâu! Tôi vừa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065447/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.