Tang Kiệt đều ở bên cạnh cho cho đến khi cả ba người dời căn phòng ngủ ra ngoài phòng khách. Tang Kiệt nhìn lên khuôn mặt lo lắng của Lộ Phỉ Phỉ, Mạc Tư Kình cũng không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sô pha.
Sau cả hồi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng Lộ Phỉ Phỉ cũng lên tiếng:
- Tang Kiệt, bây giờ tôi không coi anh là cấp trên nữa, tôi muốn hỏi anh một chuyện, anh có dám thẳng thắn trả lời tôi không.
- Chỉ cần liên quan đến Lâm Hạ, tôi sẽ trả lời thẳng thắn.
- Năm đó, trước kì nghỉ hè, Lâm Hạ có làm một ngày cuối liền tăng ca về khuya, nhưng sau đó cả đêm không về, sau đó, sau đó Lâm Hạ có nói ở qua đêm cùng một người đàn ông người đó là anh phải không?
- Phải thì sao, không phải thì sao?
- Được, nếu anh trả lời như thế tôi sẽ nói cho anh biết. Năm đó vốn dĩ Lâm Hạ mang thai, sau này do không cẩn thận ngã xuống sông, khi cứu được cậu ấy đứa bé không may mắn không giữ được, sau này Lâm Hạ mới thành như bây giờ. Nhưng cậu ấy chưa một lần nói ra với mọi người rằng người đàn ông đó là ai. Tôi biết chắc chắn người cậu ấy muốn bảo vệ đấy là anh, nhưng bây giờ anh đối xử với cậu ấy như vậy, rố cuộc là loại tình cảm gì. Khi cậu ấy yêu anh, anh cho cậu ấy hi vọng nhất, hiện tại cậu ấy chỉ muốn yên bình sống qua ngày, anh không thể để cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ha-bach-lac/2947412/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.