Lúc Vương Chưởng Quỹ tới lần nữa, Hà Hoa đang cùng Phùng di nương chơi đùa với Tiểu Lương ca, tiểu gia hỏa hì hì quơ đôi tay béo ụt ịt loạn xạ cười ngây ngô, biết bọn họ muốn bàn chuyện chánh sự, Tiểu Thúy cùng bà vú liền đi qua ôm chú nhóc đi.
Hà Hoa nói với Phùng di nương: “Xưa nay Vương Chưởng Quỹ là một người có kiến giải, ít ngày trước di nương có nói là sầu lo chuyện cá trong hồ, con gọi ông ta tới để nêu ra chủ ý.”
Phùng di nương đến bên cạnh Hà Hoa ngồi xuống, cười cười nói: “Danh tiếng cửa hàng điểm tâm Như Ý đã truyền khắp huyện Định Giang, mọi người muốn ăn các loại thức ăn vặt đều chỉ muốn đến cửa hàng của nhà chúng ta. Tiểu thư và Vương Chưởng Quỹ thật sự có bản lĩnh. Ta luôn là người không có kiến thức, hôm nay có tiểu thư cùng Vương Chưởng Quỹ giúp một tay, trong lòng mới vững bụng hơn một chút.”
Vương Chưởng Quỹ chắp tay một cái nói: “Di nãi nãi nói đùa. Nếu di nãi nãi là người không có kiến thức, tiểu lão đầu há chẳng phải trở thành một cái tượng đất sao? Chẳng qua là trong ngày thường đi tới đi lui nhìn nhiều chút, có chút suy nghĩ lung tung mà thôi. Nhờ có Tiểu Đông gia và di nãi nãi coi trọng, tiểu lão đầu mới dám trơ mặt ra mà nói lải nhải.”
Vẻ nho nhã khách sáo qua lại, Hà Hoa rất là không quen, liền mở miệng nói: “Đều là người mình, di nương cùng Vương Chưởng Quỹ cũng không cần khiêm nhường lẫn nhau nữa. Vương Chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/4218351/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.