“Anh à, thực ra…” Cô gái xấu hổ đỏ mặt, gương mặt luống cuống, do dự một lúc mới lấy hết dũng khí nói ra những lời cất giấu trong lòng mình bấy lâu.
“Học trưởng Đông Phương, em thích anh!”
Đứng trước mặt cô gái là một mỹ thiếu niên “tóc lam dài thướt tha, dung mạo anh tuấn khiến người ta không dám nhìn thẳng”, “từng cái giơ tay nhấc chân cũng đều toát lên sự quý’s tộc’s ưu nhã, cùng với phong thái ung dung thong thả của một thân sĩ”, đúng vậy, chàng trai kia chính là nam thần của học viện quý tộc Mary —— Đông Phương Sở Phong.
Nhắc tới Đông Phương Sở Phong thì không thể không nhắc tới ông nội là nhà thanh nhạc nức tiếng thế giới, cha là một dương cầm gia nổi tiếng, cùng mẹ là một violinist tài ba, sinh ra trong một gia đình giàu truyền thống âm nhạc như vậy, bản thân Đông Phương Sở Phong cũng là một thiên tài, một tuổi đã biết hát, hai tuổi đã biết đàn dương cầm, ba tuổi đã có thể soạn nhạc, lên bảy tuổi đã được đứng trên sân khấu biểu diễn hòa nhạc tại Wiener Musikverein, Viena, được truyền thông tranh nhau đưa tin, ca tụng anh là —— thần đồng âm nhạc.
Một chàng trai ưu tú như vậy, chẳng trách ngay cả một người cao quý mỹ lệ như Mộng Lệ Ly Thương Y Điệp Thiên Linh Anh Hi Nhã Tuyết (sau này gọi tắt là Nhã Tuyết) cũng phải động lòng với anh. Phải nói, mẹ của Nhã Tuyết là công chúa chính thất của hoàng tộc châu Âu, cô vừa sinh ra đã được hưởng một tòa lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475766/quyen-11-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.