Thật ra, lúc Phàn Viễn mới tới thế giới này, nội tâm hết sức kích động, bởi vì trai ẻo vạn năm như anh, cuối cùng cũng thoát khỏi số mệnh tiểu bạch kiểm, tiến bước trên con đường trai thành thục ổn trọng, quả đúng là ‘hỉ đại phổ bôn’[1].
Thế nhưng, chẳng mấy chốc anh nhận ra, mình đã mừng quá sớm, vì sao ư, bởi vì lúc anh tháo kính xuống, nhất là khi mở to mắt, anh lại quay về hình dáng cũ — lại là tiểu bạch kiểm. Quả đúng là lời nguyền không phá bỏ được mà! Có muốn người ta làm tốt nhiệm vụ hay không hả? Còn gì là cấm dục muộn tao nữa? Rõ ràng là nhu nhược dụ thụ mà?!
Thế nhưng, Tiểu Ngũ đưa ra lời khuyên rất đúng lúc: “Bíp, chủ nhân có thể đeo kính, dựa vào tài diễn xuất của chủ nhân, hoàn toàn có thể lấy khí chất đè chết ngoại hình.”
Phàn Viễn lặng lẽ đeo kính vào, nheo mắt nhìn cái gương, quả đúng là trong chớp mắt khí chất thay đổi, lập tức trở nên thành thục chững chạc hơn nhiều. Phàn Viễn yên lặng nâng gọng kính, thầm nghĩ sao trước đây mình không nhận ra kính mắt lại dùng tốt như vậy.
Tiểu Ngũ: “…………” Có chủ nhân lớ ngớ như này, thiệt hông đành lòng nhìn thẳng mà.
Thế nên cặp kính này với Phàn Viễn mà nói, không khác gì cặp kính quỷ súc của Katsuya. Đeo nó vào, anh là một người đại diện thành thục ổn trọng, bỏ nó ra, anh là nhược thụ hỡi ơi nhược thụ, bởi vậy nên rất hiếm khi anh tháo kính xuống, hận không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475557/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.