Hứa phủ
Hoa viên của Hứa phủ không lớn, nhưng được xây dựng rất kì công
Hòn non bộ tinh xảo y như một quả núi thật, trong ao nuôi cá, lương đình độc đáo, dọc theo bờ tường bao quanh hoa viên là dây thường xuân, vào mùa hè thì xanh biếc cả bức tường, ở giữa hoa viên là một cây Thanh Tùng, phong cách cổ xưa lịch sự tao nhã.
Đầu mùa xuân, trời còn rất lạnh, trong hoa viên không có hoa, Trầm Tích Thu ngồi trong lương đình, nhìn A Phúc đang bận rộn.
A phúc bận rộn tu bổ hoa lá, cắt tỉa thật cẩn thận, không phát giác có người đang theo dõi mình.
Cuối cùng cũng xong, A Phúc đứng dậy lau mồ hôi, cầm dụng cụ định rời đi, bỗng nhiên vấp phải một cục đá, thiếu điều ngã xuống đất.
Loạng choạng một hồi rồi đứng thẳng người, tiếp tục đi thẳng về phía trước, trong mắt Trầm Tích Thu xuất hiện ý cười rất khó phát hiện ra.
“Hữu Yên”
Hứa Hữu Yên hồi thần nhìn người đang đứng trước mặt mình, miễn cưỡng cười lấy lệ, Hứa Thu Thụy nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, đau lòng nói.
“Trời lạnh lắm, mau về phòng nghỉ ngơi đi.”
Hứa Hữu Yên gật đầu, nhìn hoa viên một lần, thở dài một tiếng xoay người đi.
Hứa Thu Thụy nhìn về hướng nàng vừa mới nhìn, sửng sốt.
Hứa Hữu Yên nhìn lương đình, người ngồi trong lương đình chính là Trầm Tích Thu.
Tâm của Hứa Thu Thụy nhói đau…
Hữu Yên…
Khai Phong phủ
Công Tôn Sách không chớp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dien-nhat-noan-ngoc-sinh-yen/2330807/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.