Ngoài ý muốn bay tới một bữa ăn lớn, Lương Tử cao hứng muốn chết đi sống lại, liên tiếp bắt chuyện mời rượu Trương Cảnh Minh, với nhịp điệu tìm đường chết, sau đó không bao lâu đã gục, Trương Cảnh Minh lại nửa chút phản ứng cũng không có, Chu Hoằng chỉ biết anh độ mạnh nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy, lúc này xem như tin phục rồi.
Chu Hoằng biết chỗ ở của Lương Tử, liền cùng Trương Cảnh Minh đưa hắn trở về, cũng thu xếp ổn thỏa.
Trên đường về nhà, Chu Hoằng đầu tiên là sung sướng về thể xác và tinh thần, sau đó nhớ tới "bạn thân đột kích" vào ngày mai, lại buồn bực, cào cào tóc lẩm bẩm: "Nhìn người nhà em hiền lành biết bao nhiêu, còn nhà anh thì khó hầu hạ biết bao nhiêu." Hoàn toàn lọc đi cái tánh phố chợ không tiết tháo của Lương Tử.
Giọng điệu của Trương Cảnh Minh hết sức chân thành nói: "Đúng thế."
Chu Hoằng buồn bực liếc anh một cái, không nói chuyện, nhưng một lát sau cũng không biết nhớ chuyện thê thảm gì, đột nhiên tức điên lên nghiêng đầu nói với Trương Cảnh Minh: "Trương Cảnh Minh, nếu anh còn dám đuổi em ra ngoài một lần thử xem, em sẽ không để yên cho anh đâu!"
Trương Cảnh Minh mắt nhìn phía trước, tay lái cầm vững vàng, không hề có biểu tình, nhưng chính là bộ dạng khiến người ta cảm thấy anh vô cùng hổ thẹn, cũng không dám làm chuyện đó nữa.
Chu Hoằng thấy thái độ của anh coi như đoan chính, liền không tính toán với anh nữa.
Vừa về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-den-khi-em-biet-moi-thoi/2954251/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.