Phú Hộ Cần đánh nhau với bọn áo đen quyết liệt, tuy đã sắp bước qua tuổi tứ tuần nhưng Phú Hộ Cần vẫn còn đẹp trai phong độ như một thanh niên tuổi hai tám, hai chín. Cơ thể vẫn vô cùng cường tráng và rắn rỏi.
Nói giỏi thì cũng không giỏi lắm nhưng đánh nhau với năm ba tên thì Phú Hộ Cần dư sức, vì ông vẫn thường xuyên rèn luyện sức khỏe.
Nhưng qua một hồi đấu với nhau thì Phú Hộ Cần chợt nhận ra "không đúng, bọn cướp không cố ý gây thương tích cho mình...mục tiêu của bọn chúng là..."
Phú Hộ Cần hốt hoảng hét lên "Nhược Linh mau chạy đi !"
A...a...
Một tên trong số bọn chúng đã bất ngờ vung dao lao về phía Nhược Linh.
"Nhược Linh !"
Meo...
Mèo con đỡ cho Nhược Linh một nhát dao, cơ thể bị thương nặng với vết thương sâu đến nội tạng.
Cộp...
Phú Hộ Cần bị đánh ngất tại chỗ.
Mỹ Diện sợ hãi hét to "Lão gia !"
Bọn người áo đen vẫn chưa muốn buông tha cho Nhược Linh, bọn chúng lại tấn công Nhược Linh nhưng bỗng dưng cô bị ai đó kéo chạy thật nhanh về phía trước.
Nhược Linh ngoáy đầu nhìn lại phía sau, nước mắt cô rơi lã chã...cô lớn tiếng hỏi "mèo con, em đau lắm đúng không ?"
Cô chỉ biết đau lòng nhìn mèo con chứ không thể làm được gì vì cô cứ bị ai đó kéo chạy như bay. Lúc này đã bỏ rất xa vị trí vừa đánh nhau, Nhược Linh được buông ra nhưng cô đã bị ngất đi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-phu-ho/2993530/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.