Lý trưởng, ông nghe không hiểu tiếng người sao ?
'Bẩm...bẩm ngài Chánh, phạm nhân đã nhận tội vào đêm qua, sáng nay đã bị đưa đi dìm xuống sông !'
Cái gì ???
Lý trưởng ấp a ấp úng lập lại "sáng...sáng nay, lính sai đã đưa người ra sông !"
Ông còn không mau cho người đuổi theo ngăn lại ! Vụ án còn quá nhiều nghi vấn như vậy mà ông cũng dám mang người đi dìm xuống sông sao Lý trưởng ?
'Tôi đã tra rõ ràng lắm rồi, phạm nhân cũng đã lăn dấu tay nhận tội rồi còn gì !'
Hồ đồ..."ông dám..."
Còn không mau cho người đi ngăn lại !
'Chắc là không kịp nữa rồi, thưa ngài Chánh'.
Chánh tổng quá tức giận nên thở phì phò...
Lý trưởng, tôi cảnh cáo ông...tốt nhất là nên cứu được người trở về, nếu không thì ông nhanh chóng xin từ chức đi là vừa.
'Chuyện, chuyện này...sao có thể...'
Mặt mày Chánh tổng trở nên lạnh lùng !
'Người đâu nhanh đuổi theo ngăn lại'.
Chánh tổng bắt đầu ngồi xem lại vụ án, thấy vụ án này có quá nhiều điểm đáng nghi, nên ông quyết định tra ra sự thật. Giúp Phú Hộ Cần là một việc, nhưng độ phân minh cũng cần phải có.
……………
Bà hai cười tươi như hoa mùa xuân "thế nào rồi ? Mày sợ không ? Chút nữa thôi thì mày sẽ bị dìm xuống sông, mang theo vô số tội danh mà chết !"
Nhược Linh nhíu mày, cô thật sự không ngờ bà hai lại lộng quyền đến như vậy. Cảm giác chiếc lồng tre
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-phu-ho/2993478/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.