Người hầu run run cầm bì thư kia mở ra cho bọn họ xem, bên trong là một tờ giấy có ghi mấy chữ. Lưu Hoa vội đi qua cầm lấy, hai người kia cũng qua theo.
Xem xong lá thư Lưu Hoa choáng váng, chuyện năm đó bà ta bắt Lâm Hải đổ vỏ thay vậy mà bị phát hiện. Người đàn ông kia sẽ không tùy tiện nói ra vậy ai là người gửi lá thư này?
Nếu chuyện này lộ ra ngoài thì hỏng bét hết.
"Rốt cuộc đối phương muốn làm gì?" Lưu Hoa lẩm bẩm.
"Còn làm gì, chẳng phải là muốn nắm thóp nhà ta hay sao?" Lưu Phú cầm điếu thuốc gõ lên gạt tàn.
"Nhắc lại thấy tức, năm đó nếu không phải do con không nghe lời ta. Thì chuyện đâu đến nông nổi này!" Lưu Hiền gõ cây nạng xuống nền hai mắt trợn lên.
Lão nay đã ngoài 70 tuổi, thần sắc đã giảm đi rất nhiều so với năm đó. Nhắc chuyện cũ đầu ông ta một trận đau nhói, có một đứa con gái mà gây bao nhiêu thị phi.
"Ba! Bây giờ không phải để cho chúng ta ôn chuyện cũ. Chúng ta phải cứu Lâm Na về, con thật sự rất sợ con bé gặp điều chẳng may."
"Muốn làm thế nào? Con không quản được mà chồng cũng không!" Lưu Hiền cầm tách trà ném ra ngoài.
"Chuyện xui rủi chắc con muốn. Mọi người mau nghỉ cách đi ạ."
Lưu Phú cầm điện thoại gọi đi, ông ta đã báo với cảnh sát chuyện của Lâm Na cũng đã nhờ rất nhiều người nhưng điều không tìm được manh mối. Liệu chuyện này có liên quan đến nhà họ Vương? Nhà họ Vương?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ty-phu/915949/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.