Lúc tôi tới phòng Bà Nội, trong phòng đã có đông đủ mặt bá quan văn võ, chỉ thiếu mỗi cậu Cả mà thôi. Thấy tôi tới, Kim Chi liền nhào đến muốn lôi tóc tôi vật ra nhưng may là có cậu Bảo ngăn ra kịp. Cậu Bảo kéo tôi ra sau, cậu quát:
– Kim Chi, trong nhà còn có người lớn, em làm cái chuyện chi mà hồ đồ vậy?
Kim Chi phùng mang trợn má, cô ấy hét lên:
– Anh Ba nghe Bà Nội nói chưa đủ hiểu hả mà còn nói em làm chuyện hồ đồ. Em còn muốn làm chuyện hồ đồ hơn nữa kìa, cái thứ ác ôn tâm địa xấu xa.
Kim Chi mắng tôi không thương tiếc, mấy vị đang đứng trong phòng thì bận hỏi han Bà Nội nên không ai để ý tới tôi. Tôi thì để Kim Chi mắng cho đã, đợi cô ta hết biết nói cái gì tôi mới nhàn nhạt lên tiếng:
– Cô nói xong chưa, xong rồi thì né ra để tôi vào hỏi thăm Bà Nội.
Kim Chi gằn tay tôi lại, cô ta hét:
– Mày bỏ độc Bà Nội tao chưa đủ hả, bây chừ còn muốn làm cái gì nữa?
Tôi vung tay mình ra khỏi tay Kim Chi, giọng nhạt tuếch:
– Cô có bằng chứng là tôi làm không, không có thì ngậm cái miệng lại đi.
– Mày!
– Hai đứa thôi đi, chỗ này là chỗ nào mà còn gây gỗ?
Nghe tiếng quát lớn, cả tôi và Kim Chi đều ngậm miệng lại không nói nữa. Kim Chi cay cú liếc mắt nhìn tôi, tôi cũng không ngại mà trừng mắt lại nhìn cô ta. Tôi đây chả sợ gì hết, muốn chèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-hoi-dong/1028311/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.