Trước cửa mộ, à không, chính xác là một cái cửa động đang mở to giống như một con quái vật miệng rộng đang cắn nuốt từng người đi vào.
"Vào ngay đi!"
Dưới ánh trăng, thần sắc sư mẫu dữ tợn, bà nắm chặt tay Tịch Liễu như sợ cô bỏ chạy.
"Sư mẫu."
Tịch Liễu giãy dụa tay, sợ hãi được không dám bước vào trong.Trước kia ở cục cảnh sát cô có nghe người ta nói qua, những người vào trong đây thám thính tình hình đều chết hết cả. Hơn nữa thi thể đều bị chia làm hai khúc, tử trạng vô cùng thê thảm.
"Bên trong có vật có thể đối phó với ma quỷ, cô không muốn giết... những tên ma quỷ kia?"
Thanh âm sư mẫu sắc bén, làm tim Tịch Liễu run lên. Mấy ngày qua, Hiên Viên Mặc không ngừng muốn cô, ép buộc cô phải mang thai con của hắn. Hắn muốn tra tấn cô đời đời kiếp kiếp, hắn thậm chí còn nói không chết không ngừng. Tịch Liễu do dự. Sư mẫu thấy thế thì nhếch miệng cười, kéo tay Tịch Liễu đi vào hầm mộ tối om.
Bên trong rất tối, ánh đèn pin điện thoại yếu ớt chỉ chiếu sáng được con đường đi nhỏ hẹp, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm. Tịch Liễu sợ hãi đến nỗi thân thể cứ run lên bần bật. Không biết đi bao lâu, trước mắt cô đột nhiên xuất hiện một khung gian rộng lớn.
Hai người họ đi vào một gian phòng, chính giữa gian phòng có cắm một thanh kiếm, thân kiếm phát ánh sáng chiếu sáng cả gian phòng như là ban ngày.
Sư mẫu buông tay Tịch Liễu ra, nhìn ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-am-phu/151691/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.