Ngộ Trúc rời khỏi y lư, vội vã chạy đến gian phòng Dụ Tư Dực, lúc đi ngang cửa sổ, ánh mắt va chạm thiệp hồng trên bàn, lập tức đoán ra cội nguồn khổ sở đến từ nơi nào.
Ắt hẳn là thiệp hồng thành hôn.
Trước khi ân nhân rời đi từng hứa hẹn, đợi Dụ Tư Dực quay về, hai người liền thành thân... Hồi tưởng cảnh tượng ngày ấy, Ngộ Trúc đột nhiên thương cảm.
Khó trách Dụ Tư Dực bị kích thích đến đau lòng khó nhịn, nàng là người ngoài cuộc, cũng cảm thấy tấm thiệp hồng có chút chói mắt.
Linh xà thở dài một hơi, nhẹ cất bước xuyên qua hành lang, sau đó đẩy cửa bước vào.
Cho đến khi nàng đến gần, Dụ Tư Dực mới từ trong nhớ nhung tỉnh dậy.
"Đây là thiệp hồng của Tuần Thiên Tinh?"
Trải qua chuyện mười năm trước, hai nhà Tuần Dụ ngầm tuyệt giao, chỉ là bên ngoài vẫn duy trì lễ nghi nên có.
Tuần Thiên Tinh cử hành đại hôn, nói thế nào Dụ Tư Dực vẫn là sư tỷ trên danh nghĩa, coi như quan hệ hai nhà bất hoà, nhưng thiệp mời vẫn phải đưa đến, có điều đi hay không, lại là chuyện khác.
"Ừm."
Dụ Tư Dực liếc mắt nhìn thiếp hồng một cái, lại cúi đầu, phe phẩy hàng mi dưới ánh mặt trời, che đi cặp mắt phượng thất lạc và bi thương.
Ngộ Trúc thấy vẻ mặt nàng trước sau như một, lạnh nhạt coi thường tất cả, càng đau lòng thay nàng.
Rõ ràng rất thương tâm, thương tâm đến đáy lòng và tâm tình không cách nào khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572183/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.