Quá phận?
Nhất thời, Dụ Tư Dực không kịp hiểu, nhưng nàng cảm nhận được rất rõ, giọng nói thiếu nữ nồng đậm chua xót.
Đêm trước nàng cùng Ngộ Trúc tán gẫu, có lẽ tiểu cô nương nhìn thấy nên mới hiểu lầm quan hệ của hai người, nghĩ đến đây, sắc mặt Dụ Tư Dực nhu hoà, chủ động bước đến trước mặt thiếu nữ, nhẹ giọng giải thích.
"Nàng hiểu lầm rồi, ta và Ngộ Trúc không có gì..."
"Không phải hiểu lầm, không phải."
Thiếu nữ tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó, chắc chắn không nhìn lầm.
Nguyệt quang chiếu rọi, các nàng ôm nhau, làn tóc quấn quýt, thân thể kề sát, Giản Tùy Tâm không quên ánh mặt e lệ Ngộ Trúc dành cho Dụ Tư Dực, nếu không yêu thích, một nữ nhân làm sao lại lộ ra ánh mắt như vậy với nữ nhân khác?
Thiếu nữ phản ứng kịch liệt, nhất quyết không cho phép Dụ Tư Dực phản bác nghi vấn, nội tâm nàng vừa đau vừa tự trách.
Nàng vẫn luôn cho rằng, đời này tình yêu và sự quan tâm nàng dành cho Giản Tùy Tâm đã hoàn hảo, mà quên mất một điều, có những vết thương, không thể dùng lời nói xoa dịu.
Nếu chuyện này xảy ra vào lúc trước, nhất định Dụ Tư Dực sẽ cảm thấy thiếu nữ cố tình gây sự, giết người tùy ý, nhưng trong lòng nàng lúc này, chỉ có sự hổ thẹn và hối hận vô tận.
Kiếp trước, chỉ cần Dụ Tư Dực dũng cảm thêm chút nữa, không tự trói chân mình bằng môn quy, thuận theo tâm ý sống bên cạnh Giản Tùy Tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572144/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.