Lời Phùng Kha nói, Dụ Tư Dực đều hiểu, trưởng bối muốn thúc giục nàng thành thân.
Nhớ tới những năm tiểu cô nương nhoài người vào ngực nàng gào khóc ríu rít, nội tâm Dụ Tư Dực khẽ động, thời khắc này sinh ra mấy phần tâm tư muốn đem người làm của riêng, nhưng nàng vẫn còn một chút lý trí, ý nghĩ này vừa hiện lên, lập tức bị ép xuống.
Thành thân --- hiện giờ chưa phải thời điểm thích hợp.
"A Giản còn nhỏ, không biết thế nào gọi là tình ái, bây giờ nói với nàng chuyện này, chỉ sợ nàng cũng không hiểu."
"Nàng không hiểu, ngươi cũng không hiểu sao? Hai ngươi là nhân duyên trời định, nhất định phải nên duyên."
Phùng Kha nhẹ nhàng khuyên bảo, nàng nhìn ra, từ lâu chất nữ đã tình nồng ý đậm với Tiểu Giản, bằng không năm đó sẽ không để Chúc Khấu uy hiếp, thậm chí tình nguyện phá hủy Hồn thú cũng không giúp Tuần Thiên Tinh dưỡng hồn.
Thần Hoàng có thể dưỡng hồn, nhưng sau khi xác định người thương, chỉ giúp tức phụ tương lai dưỡng hồn --- đây là tổ huấn Dụ gia trăm ngàn năm qua lưu truyền.
Từng câu từng chữ Phụ nhân nói ra khảm sâu vào lòng Dụ Tư Dực, khiến nội tâm kiên định của nàng bắt đầu lung lay.
"Chuyện của bọn trẻ, cứ để các nàng tự quyết định đi! Chúng ta không nên quản quá nhiều."
Dụ Văn Tê cười ha hả, nếu chất nữ không muốn thành thân sớm như vậy, trong lòng nhất định có suy tính.
Ngày đó Dụ Tư Dực tuổi trẻ nhập ma không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572080/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.