Quang Đầu Cường thật sự là xem Hạ Vân Kiệt là thần tiên sống để cung phụng, nếu không thì một người mở khách sạn như hắn dám làm càn với con trai Cục trưởng vệ sinh sao? Nếu không thì một tỷ phú như hắn sẽ đối với Hạ Vân Kiệt tôn kính như vậy sao? Nếu không thì hắn sẽ đặc biệt chuẩn bị một bao sương siêu xa hoa cỡ lớn như vậy sao? Đương nhiên tâm thái này của Quang Đầu Cường rơi vào trong mắt bọn người Thẩm Lệ Đề thì khó tránh khỏi trở thành một loại mù quáng và mê tín, nhưng tín ngưỡng thứ này là phức tạp nhất, cũng là khó nói rõ nhất, người khác không tiện nói gì.
Cái này, cái này sao có ý tốt...
Thẩm Lệ Đề sau khi chấn kinh, trong lòng chợt bất an, hư nhược nói, khi nói chuyện, ánh mắt vô thức nhìn về phía Hạ Vân Kiệt. Phải biết rằng năm đó bằng hữu của Lữ Viễn Siêu bỏ ra năm mươi vạn cũng không ăn được món cung đình do Quang Đầu Cường đích thân chế biến, vậy mà bây giờ mình không chỉ bao một bao sương siêu lớn siêu xa hoa như vậy của người ta, ông chủ còn đích thân xuống bếp chế biến món cung đình sở trường, điều này khiến Thẩm Lệ Đề trong lòng luôn không thể an tâm.
Ha ha, Lệ Đề, có gì mà ngại chứ, nếu Nhậm lão bản khách khí, nàng cứ an an tâm trải qua một ngày sinh nhật vui vẻ đi.
Hạ Vân Kiệt không đợi Thẩm Lệ Đề nói xong liền ngắt lời.
Kiệt ca nói quá đúng rồi, Thẩm tiểu thư, có thể chúc mừng sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805350/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.