Được rồi, Tiểu Cường, A Bưu, Hồng viện trưởng là người trí thức cấp cao, các ngươi đừng dọa sợ hắn.
Hạ Vân Kiệt trong lòng tuy rằng cũng có xung động muốn đánh Hồng Phong một trận, nhưng Hồng Phong hôm nay nói thế nào cũng là vì sinh nhật của Thẩm Lệ Đề mà đến, Hạ Vân Kiệt tự nhiên không tiện để Quang Đầu Cường và A Bưu đánh hắn, thấy vậy liền phất tay ngăn cản nói. Quang Đầu Cường và A Bưu thấy Kiệt ca mở miệng, cái chân đạp ra ngoài và nắm đấm vung ra lại thu về, chỉ là ánh mắt nhìn Hồng Phong vẫn mang theo một tia hung ác. Thấy Hạ Vân Kiệt kịp thời gọi lại Quang Đầu Cường và A Bưu, người trong phòng bao mới hồi thần lại, tất cả đều âm thầm thở phào một hơi, mà Hồng Phong thì bị dọa sợ đến nỗi xuất mồ hôi lạnh cả người, hai chân đều nhịn không được có chút run rẩy. Từ nhỏ sống trong nhung lụa, Hồng Phong thật sự chưa từng trải qua loại tình huống này. Nhưng rất nhanh, Hồng Phong liền hồi thần lại, cố gắng trấn định sửa sang lại quần áo, sau đó với vẻ mặt âm trầm, không nói một câu nào liền đi ra ngoài phòng bao. Đi tới cửa, Hồng Phong mới xoay người lại, ánh mắt âm lãnh quét qua Quang Đầu Cường, A Bưu và Hạ Vân Kiệt, nói:
Chúng ta cứ chờ mà xem.
Nói xong, Hồng Phong không quay đầu lại, sải bước đi ra ngoài.
Hồng viện trưởng! Hồng viện trưởng!
Lữ Viễn Siêu thấy Hồng Phong xoay người sải bước rời đi, mới đột nhiên bừng tỉnh, một bên gọi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805349/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.