Sau sự kiện này, địa vị của Hạ Vân Kiệt trong Huyền Môn sớm đã không khác gì thần minh. Hạ Vân Kiệt vừa nói vậy, căn bản không cần Lý Thanh Hồng phân phó thêm, những người trong Huyền Môn kia đều tràn đầy kính sợ, yên lặng bái Hạ Vân Kiệt một cái, rồi xoay người chạy vào trong nhà. Vội vàng chạy như vậy, đương nhiên là muốn nhanh chóng mang một bộ quần áo tới cho Hạ Đại Sư, đây chính là đại sự làm rạng rỡ tổ tông mà! Đêm khuya, Hạ Vân Kiệt một mình mặt hướng về phía cửa sổ sát đất khổng lồ, ngồi khoanh chân trong phòng khách rộng rãi. Bên ngoài căn phòng, Lý Thanh Hồng và hai ông cháu Cù Lãnh với vẻ mặt nghiêm túc canh giữ cửa phòng, không cho bất luận kẻ nào đến gần. Bởi vì sau khi mặc xong quần áo trở lại phòng, Hạ Vân Kiệt liền phân phó bọn họ, trừ phi chính hắn tự mở cửa, nếu không thì bất luận kẻ nào cũng không thể quấy rầy hắn. Ý thức chìm vào trong cơ thể, mạch máu, xương cốt và cả khí quan trong cơ thể đều cường tráng hơn so với trước kia, tràn đầy sinh cơ và sức sống. Hai cánh tay trái phải, hai tôn Vu Đỉnh hiển lộ càng cao lớn cổ xưa, tản mát ra từng tia lực lượng đáng sợ, mà chân phải cũng lơ lửng một tôn Vu Đỉnh, chỉ là tôn Vu Đỉnh này tàn khuyết không toàn vẹn, chỉ có một chân và một tai. Quả nhiên đã là Địa Vu Tam Đỉnh sơ kỳ. Đối với một đỉnh mọc thêm ở chân phải, Hạ Vân Kiệt cũng không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805338/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.