Nhập định, đối với người tu hành mà nói cũng không phải là chuyện đơn giản. Có ít người tu hành cả đời cũng không cách nào tiến vào trạng thái nhập định, vẫn còn một bộ phận người thì cần rất nhiều thời gian để chuẩn bị điều chỉnh cảm xúc, thu liễm suy nghĩ, mới có thể từ từ tiến vào cảnh giới nhập định. Nhưng Hạ Vân Kiệt lại từ ngày Thượng Cổ Vu Vương Hạ Vũ huyết mạch thức tỉnh trở đi, nhập định đối với hắn mà nói đã bình thường như hô hấp vậy. Hao tâm tổn sức quá độ, mặc dù khiến Hạ Vân Kiệt mệt mỏi từng đợt, nhưng cũng khiến thức hải hôm nay đặc biệt yên tĩnh trong sáng, như một tấm gương không nhiễm chút bụi bặm nào. Gương rõ ràng như sợi tóc chiếu rọi ra sóng pháp lực trên người hơn hai trăm tu sĩ bên ngoài. Có mạnh có yếu, có cương liệt như lửa, có âm nhu như nước, có sắc bén như kiếm, có dày nặng như đất, có tràn đầy sinh cơ, cũng có tử khí trầm trầm… Trước đây Hạ Vân Kiệt tuy cũng từng nhập định, nhưng lại trước nay chưa từng nhập định trước mặt hơn hai trăm tu sĩ, thực tế từ xưa đến nay e rằng cũng không ai làm như thế. Hơn hai trăm cỗ các loại pháp lực mạnh yếu, tính chất khác nhau phiêu đãng giao dệt giữa thiên địa, tựa như cấu thành một bức đồ án động thái với màu sắc vô cùng phong phú, sinh động mà triển bày trước Hạ Vân Kiệt biến hóa của các loại năng lượng thiên địa, mà chính bởi vì thức hải của Hạ Vân Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805337/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.